Ai cũng phải cần rất nhiều can đảm để lương thiện, cần rất nhiều can đảm để có thể thương người, cần rất nhiều can đảm để bình yên.
Đôi khi điều chúng ta cần thiết để giải quyết một bế tắc là không làm gì cả, không cố san bằng mọi thứ, không cố hơn thua, không cố đạp đổ đập phá, mà chỉ đơn giản là dừng lại, lắng nghe từng suy nghĩ của mình, buông bỏ, lòng thanh tịnh, rồi thấy vấn đề đã được giải quyết xong.
Vì sự bế tắc đó, thực sự, đến từ trong suy nghĩ của mình. Người ta không thể bình yên khi trong lòng vẫn còn nuôi dưỡng những suy nghĩ không lành. Dòng sông không thể trong được khi nơi đầu nguồn còn vẩn đục.
Người ta chưa thể thương được bản thân khi vẫn còn để những suy nghĩ không lành làm tổn thương đến mình của ngày mai.
Khi chưa thực sự thương được bản thân, thì cũng chưa thực sự thương được người.
Ai cũng phải cần rất nhiều can đảm để lương thiện, cần rất nhiều can đảm để có thể thương người, cần rất nhiều can đảm để bình yên.
Khi những suy nghĩ không lành chưa được chuyển hóa, chúng sẽ còn ở lại, và khuấy động cuộc đời chúng ta mãi.
Người nhớ bắt đầu ngày mới bằng một nụ cười, để những bất an hôm qua không tràn sang hôm nay.
Rồi cuối cùng ai cũng được bình yên