Sống hiền như cỏ cây/ Buông ưu phiền, oán hận/Thoáng chốc hồn mây bay/ Rong chơi ngoài vướng bận.
Có đâu miền giải thoát
Ở phía bên kia đời.
Bây chừ không an lạc
Chắc gì mai thảnh thơi.
Đâu có đời an vui
Khi vùi trong tham muốn
Trong vui chứa ngậm ngùi
Hiểu ra, chừng đã muộn!
Sống một ngày không rộn
Nếm giá trị một ngày
Khi lòng không xáo trộn
Là sống từng phút, giây.
Sống hiền như cỏ cây
Buông ưu phiền, oán hận
Thoáng chốc hồn mây bay
Rong chơi ngoài vướng bận.
Người Trí nương kề cận
Mồi thắp ngọn đèn tâm
Mặc trăng tàn, nguyệt tận
Bước về quê âm thầm.
Sống trả màu cho sắc
Trả tiếng về âm thanh…
Trả muôn điều vạn sự
Cho các Pháp vận hành.
Mở to tròn đôi mắt
Lòng tĩnh lặng hồ thu
Tâm vẫn ngồi với cảnh
Như ngồi nơi không hư…
Sống an vui, Tỉnh thức
Trọn vẹn với hôm nay
Là sống đời ý nghĩa
Hạnh phúc trong tầm tay.