Bạch Đức Thế Tôn. Khi con quán chiếu về thân thể con theo kinh thân hành niệm (niệm thân kinh), con khám phá ra rằng cơ thể con rất mầu nhiệm. Khi con có ý thức là đôi mắt con còn sáng thì con rất trân quý đôi mắt của con.
Mỗi lần mở mắt là con có thể nhìn thấy trời xanh mây trắng và những khuôn mặt thân thương, con biết đó là một trong những điều kiện hạnh phúc mà con đang có, vì vậy con rất trân quý đôi mắt của con.
Những mầu nhiệm, những phép lạ ấy nhiều khi con quên mất, con hờn giận, con tủi thân tại vì con không biết rằng trong con có những mầu nhiệm tuyệt vời của sự sống. Mỗi khi con có chánh niệm về trái tim thì con biết rằng trái tim con cũng đang đập một cách bình thường. Có một trái tim bình thường là một điều hết sức mầu nhiệm.
Có rất nhiều người ở trên thế giới đang sống trong lo sợ tại vì trái tim của họ có thể bị nghẽn bất cứ lúc nào. Con được biết là ở tại nước Pháp, cứ mỗi 3 phút là có một người chết vì bệnh nghẽn tim, nên ôm ấp lấy trái tim của con con thấy con có rất nhiều may mắn. Trái tim của con đưa máu đi nuôi thân thể, nhưng trái tim của con cũng suy tư, cũng thương yêu, cũng làm được quyết định vì con biết rằng 60% những tế bào trong tim cũng là những tế bào óc và con muốn ký một hiệp ước sống chung an lạc với trái tim con. Con biết rằng tiêu thụ những sản phẩm như là café, như là thuốc lá, như là rượu mạnh, như là chất dầu mỡ nhiều chất cholesterol, đó là những hành vi không có thân hữu đối với trái tim. Cho nên con nguyện chăm sóc cẩn thận để giữ gìn cho trái tim con được khỏe mạnh. Con cũng trân quý những bộ phận khác của cơ thể như lá gan, trái thận của con bằng cách sống cho có chánh niệm, không tiêu thụ những gì làm hại cho cơ thể con. Và khi giữ gìn bảo hộ thân thể con, con cũng đang giữ gìn bảo hộ thân thể của cha mẹ con, của tổ tiên con và của các con cháu của con.