Khi tâm trở nên thuần trong sáng, trọn vẹn và nhận biết thì bấy giờ bộ mặt chân thật xưa nay của ta sẽ được hiển lộ một cách tự nhiên. Ta sẽ nhận ra được ta thật sự là ai, tại sao ta có mặt ở đây và khi bỏ thân này ta sẽ đi về đâu.
Tám cánh cửa để cho ta nhận biết chính mình, để cho ta thấy và quan sát được tâm của mình đó là:
Hai cửa tai, hai cửa mắt, hai cửa mũi, một cửa lưỡi và một cửa thân.
Thông qua tám cánh của này ta sẽ quan sát được tâm vận hành, đến đi, sinh diệt…
Và để quan sát tâm một cách thuần thục ta phải luôn giữ cho mình là vị thế là người quan sát. Không thêm, không bớt, không xen vào những gì đang biểu hiện ở nơi tám cánh cửa này. Những gì đang diễn ra nơi tám cánh cửa này như thế nào thì để chúng diễn ra như thực tại đang là của chúng như thế ấy…
Nếu làm được như thế tâm mỗi ngày sẽ được thanh tẩy, thuần thục. Sự nhận biết nơi tâm cũng được sắc bén hơn, tròn đầy hơn. Và thực hành điều này cũng chính là ta đang thực hành thiền.
Khi tâm trở nên thuần trong sáng, trọn vẹn và nhận biết thì bấy giờ bộ mặt chân thật xưa nay của ta sẽ được hiển lộ một cách tự nhiên.
Ta sẽ nhận ra được ta thật sự là ai, tại sao ta có mặt ở đây và khi bỏ thân này ta sẽ đi về đâu.
Thực hành thiền thật đơn giản bởi vì ta có thể hành thiền ngay trong đời sống hằng ngày thông qua tám cánh cửa này để nhận diện trở lại tâm thuần khiết, nhận ra con người chân thật của mỗi chúng ta và đạt được tự do tuyệt đối.