Có hai thứ hạnh phúc mà mỗi chúng ta đều từng trải nghiệm qua. Hạnh phúc thứ nhất có tên là Dục Lạc. Hạnh phúc thứ hai mang tên là An Lạc.
Chữ Lạc có nghĩa là hạnh phúc. Dục Lạc là hạnh phúc ta có được do những ước muốn của ta được thoã mãn. Ta muốn có một chiếc xe mới. Và ta đã rất vất vả làm việc, tiết kiệm chi tiêu để rồi cuối cùng có được chiếc xe mới như mình muốn.
Ta có cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc. Ta muốn có một ngôi nhà mới. Và ta thấy mình hạnh phúc khi có được một ngôi nhà mới sau bao năm vất vả ngược xuôi. Ta muốn có một bằng cấp và rồi sau bao ngày tháng nỗ lực ta cũng đạt được bằng cấp mà ta muốn. Ta thấy mình hạnh phúc.
Nhưng những hạnh phúc do ước muốn ta thỏa mãn, có được lại không kéo dài được lâu. Ta đã dành rất nhiều thời gian trong hiện tại để đầu tư vào việc thỏa mãn một ước muốn nào đó của ta trong tương lai. Có khi rất nhiều năm. Nhưng rồi những ước muốn ấy được thỏa mãn, và cảm giác hạnh phúc ấy chỉ kéo dài được vài tiếng, có khi vài ngày và lâu lắm là vài tháng.
Chế tác an lạc hạnh phúc
Rồi ta lại lao đầu vào để thỏa mãn những ước muốn khác. Có đôi khi không khéo thì cả đời này ta luôn chạy đuổi theo sau những ham muốn. Mà dù cho những ham muốn ấy có đạt được đi chăng nữa, ta có sự thoã mãn, hạnh phúc đi chăng nữa thì trong lòng hạnh phúc đó vẫn tiềm ẩn những khổ đau. Và chắc chắn hạnh phúc đó không bền chắc vì nó phụ thuộc vào những điều kiện bên ngoài. Và nó có tính cách nhất thời.
Khi lao vào dòng chảy của sự ham muốn rồi ta sẽ dễ bị cuốn vào một dòng chảy khác. Đó là dòng chảy của đam mê. Một khi ta bị sức mạnh của ham muốn và đam mê cuốn đi thì ta khó mà giữ vững được tâm mình. Ta sẻ quên luôn, đánh mất luôn những cái mà ta đang có trong giây phút hiện tại.
Ta sẽ đánh mất luôn những điều kiện hạnh phúc tuyệt vời trong giây phút hiện tại mà một khi mất nó rồi ta lại hối tiếc.
Trong giây phút này ta có rất nhiều những điều kiện để cho ta có thể hạnh phúc liền, vậy mà ta đã không nhận ra vì do năng lượng của những ham muốn, đam mê đang kéo ta về tương lai. Ta không có khả năng dừng lại để thở, để nhìn sâu vào lòng thực tại đang là, để thấy ra giá trị của chân hạnh phúc.
Có một thứ hạnh phúc khác mà ta không cần phải chạy đuổi theo các đối tượng của sự ham muốn, các đối tượng bên ngoài. Hạnh phúc này có được là do cõi lòng ta bình an đem lại. Hạnh phúc đó chính là sự an lạc.
Buổi sáng thức dậy, pha một ấm trà, đốt lên một nén trầm, ngồi yên thưởng thức sự tĩnh lặng, bình an. Ta thấy mình hạnh phúc. Hạnh phúc liền. Ta hạnh phúc vì trong giây phút đó không có sự lo toan, tính toán. Ta hạnh phúc vì giây phút đó thấy cõi lòng mình bình an. Ta hạnh phúc vì ta không phải chạy đuổi theo bất cứ một điều gì, dù là tiền tài, danh vọng, bằng cấp hay những tiện nghi vật chất.
Ta hạnh phúc bởi vì giây phút đó ta thật sự bình an. Ta hạnh phúc bởi vì giây phút đó ta mới thật sự là chính ta. Ta hạnh phúc đơn giản bởi vì ta hạnh phúc mà không cần phải phụ thuộc vào điều kiện nào bên ngoài. Nếu không có trà, mà được ngồi an yên, tĩnh lặng ta vẫn hạnh phúc. Một thứ hạnh phúc từ bên trong tỏa ra bên ngoài.
Một thứ hạnh phúc nhẹ nhàng, tĩnh lặng mà chính ta có khả năng chế tác. Ta không phải vay mượn nữa. Một thứ hạnh phúc do bình an trong tâm hồn tỏa chiếu.
Khi ta nhận ra được bản chất hạnh phúc do sự ham muốn được thỏa mãn đem lại, và hạnh phúc do bình an bên trong tỏa chiếu ra. Ta sẻ biết được mình nên chọn loại hạnh phúc nào cho chính mình và những người xung quanh An Lạc hay là Dục Lạc.
Hạnh phúc do bình an
Tỏa chiếu trong tâm hồn
Bền lâu và thanh thản
Thảnh thơi và nhẹ nhàng