Con người muốn có một đời sống khỏe khoắn thì tâm phải đơn giản, thân phải nhẹ nhàng.
Khi phiền muộn, hãy nghĩ đến cuộc sống thật ra là những phép trừ, gặp nhau một lần là ít đi một lần, sống hết một ngày là giảm đi một ngày, có gì đáng để phí hoài? Không quên tình nghĩa, không nhớ lỗi người, không nghĩ thị phi, không chấp oan trái, không nợ nần ai, không thẹn với lương tâm, là được.
Khi không được như ý, hãy nghĩ tới sự bận rộn của những người giàu có, chúng ta sống biết đủ chính là niềm hạnh phúc.
Làm người phải bảo trì một tâm thái bình tĩnh và tường hòa
Rồi nhìn qua những người đang đau khổ trong bệnh viện, chúng ta vẫn mạnh khỏe chính là niềm hạnh phúc. Và hãy xem trên thế giới một giây có bao nhiêu người phải rời đi, chúng ta vẫn còn sống chính là niềm hạnh phúc,…Con người muốn có một đời sống khỏe khoắn thì tâm phải đơn giản, thân phải nhẹ nhàng.
Khi tính toán, hãy nghĩ xem con người đi một vòng trong thế gian đều trở về điểm không, sao phải chi li so bì, không biết nhường nhịn? Nói nhiều thì tổn thương người, tính nhiều thì tổn thần khí, chi bằng đừng so đo nữa, làm một người vui vẻ dễ chịu, không thẹn với lòng!
Tóm lại làm người, còn sống được là tốt. Có cơm để ăn, có nước để uống, có áo để mặc, có giường để ngủ, có núi để leo, có sách để đọc, có việc để làm, có đường để đi, có người làm bạn chính là niềm hạnh phúc lớn nhất rồi, đừng tham lam quá!