Đáp:
Đời và đạo thì cũng là cuộc sống, bản chất của cuộc sống thì vẫn giống nhau, nếu có khác thì chỉ khác ở thái độ sống.
Cũng trong cuộc sống với hoàn cảnh như nhau nhưng thái độ nhận thức và hành vi của người “đời” thì đem lại khổ đau ràng buộc, còn thái độ nhận thức và hành vi của người “đạo” thì thanh tịnh giải thoát vậy thôi. Như vậy đời và đạo tuy có cái chung cái riêng, nhưng vẫn bổ túc cho nhau chứ đâu có gì trái nghịch.
Hỏi:
Kính thưa sư, con thường nghe sư giảng cuộc sống thành công hay thất bại tất cả đều phải trải nghiệm qua. Nhưng con cảm thấy đôi lúc có những sự việc con trải nghiệm ra thì nó đã trễ rồi, chỉ còn lại sự tiếc nuối trong con… Hạnh phúc là gì mà con cứ mãi đi tìm nó? Con cám ơn sư.
Đáp:
Chẳng có gì trễ, chẳng có gì sớm, cái gì đến cũng đều đúng lúc cả. Trễ hay sớm là do con nghĩ ra thôi. Hạnh phúc đôi lúc chính là sự tìm kiếm chứ không phải cái tìm kiếm được. Hạnh phúc đôi lúc cũng là chấm dứt sự tìm kiếm bởi vì cái tìm kiếm không ngờ lại là cái đã sẵn có rồi.